[*] Dụng tâm lương khổ: là phải dùng nhiều tâm tư, trí lực để suy đi tính lại.
Sau khi Lục Dĩ Thành đưa Lục Tư Nghiên ra khỏi nhà vệ sinh và trở về sảnh lớn, Tưởng Diên đã xách vali của Lâm Khả Tinh lên tầng.
Ông chủ còn đang bận làm cơm trưa, cũng nói với bọn họ là họ phải đợi thêm nửa tiếng nữa.
Bọn họ đi xe ô tô suốt cả đoạn đường tới đây cũng rất mệt mỏi, thế nên, mỗi người đều trở về phòng của mình nghỉ ngơi. Khi Giang Nhược Kiều đang mở vali thì ba người bạn cùng phòng từ bên ngoài trở về, mặt ai nấy cũng đỏ bừng bừng nhưng trông đều vô cùng vui vẻ, nói: “Chuyến đi này thật sự rất đáng giá, vườn rau xanh kia giống như nhà bà ngoại tớ vậy, cà chua mới hái xuống ăn ngon lắm, chính là mùi vị đó, trong siêu thị bây giờ bán cà chua mà không có mùi vị cà chua gì cả!”
Bốn cô gái ở hai phòng.
Hai phòng cũng ở cạnh nhau.
Ba cô gái đều đến phòng Giang Nhược Kiều. Gần như họ đã không gặp nhau trong suốt kỳ nghỉ hè, bây giờ tụ tập lại cùng nhau trông cực kỳ náo nhiệt.
Bốn người trong ký túc xá họ có mối quan hệ rất tốt, mỗi ngày đều trò chuyện, dù là ngày nghỉ thì trong nhóm WeChat cũng sẽ trò chuyện không hết chủ đề.
Vân Giai và Giang Nhược Kiều có mối quan hệ tốt nhất.
Lần này hai người cũng ngủ chung một phòng. Vân Giai có tính tình thẳng thắn, ngồi trên chiếc giường một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2512008/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.