Giang Nhược Kiều sẽ không giận Lục Dĩ Thành.
Tưởng Diên mượn điện thoại của anh, anh cũng chẳng có lý do gì để từ chối cả. Chỉ có điều, chuyện xem phòng này, cô vẫn muốn tham gia. Lúc đầu Lục Dĩ Thành đã nói rõ với cô là, tiền cho thuê căn nhà của anh không đủ để thuê một căn ở gần trường đại học A, số tiền chênh lệch sẽ chia đều cho hai bên, nếu cô cũng phải chi trả thì đương nhiên cô không thể làm ngơ với chuyện thuê nhà này được, dù sao thì, ngoại trừ Lục Dĩ Thành, người ở trong căn nhà đó còn có con trai của cô nữa mà.
Hơn nữa, từ trưa hôm qua đến bây giờ, cô còn chưa bước chân ra khỏi cửa khách sạn lần nào.
Có hơi ngột ngạt, cô suy nghĩ trong chốc lát rồi nhắn lại: [Tôi cũng đi.]
Lục Dĩ Thành đang ở nhà thu dọn hành lý.
Vì sắp khai giảng nên việc học tập của hai học sinh kia cũng tạm dừng lại, dù có là học sinh cấp hai hay cấp ba, khoảng thời gian trước khi khai giảng sẽ đều rất bận rộn. Anh còn phải đối chiếu thời gian học với phụ huynh học sinh xong mới có thể xếp lịch học được. Khoảng thời gian nghỉ hè này, tài khoản ngân hàng của anh lại nhiều hơn một chút, nhưng chẳng khó để nhận ra là, chẳng đến mấy hôm nữa, số tiền anh tích góp được sẽ lại bay đi mất thôi.
Lục Dĩ Thành không đến mức là “sợ” Giang Nhược Kiều nhưng thực sự là lúc này anh phải cẩn thận từng li từng tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2511985/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.