Sau ngày Tết Trung Thu, nhà họ Lâm lại trở về với không khí quạnh quẽ.
Hai đứa con trai của ông Lâm cũng đã về, Lâm Khả Tinh bị bà Lâm dẫn về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày, ban ngày, chủ nhân của nhà chỉ còn mỗi bà Lâm.
Từ sau khi bà Lâm tiếp nhận công việc từ thiện, bà ấy đã có phòng họp và phòng sách cho riêng mình trong căn biệt thự hào hoa này.
Hôm nay, trong phòng sách rộng lớn chỉ có mỗi bà Lâm và mẹ Tưởng.
Hiệu quả cách âm của phòng này rất tốt, bà Lâm lại còn cố ý đóng cửa, bà ấy ngồi trên cái ghế làm việc rộng rãi, vui vẻ thưởng thức vẻ mặt đặc sắc của mẹ Tưởng. Đương nhiên, giờ nhớ lại, bà ấy vẫn cảm thấy hối hận không thôi.
Kế hoạch của mẹ Tưởng có thể thực hiện được không? Đương nhiên là được.
Xác suất thành công cao không? Đương nhiên là cao.
Bà Lâm không biết mình có nên cảm tạ Tưởng Diên vì anh ta không có tình cảm nam nữ với Khả Tinh hay không nữa. Nói cho cùng thì nếu như qua thêm mấy năm, Khả Tinh ở cùng với Tưởng Diên, quyết tâm muốn kết hôn, bà ấy còn ngăn cản được nữa hay không? Đương nhiên là không được. Đợi đến khi Khả Tinh và Tưởng Diên ở bên nhau rồi, một người làm mẹ như bà ấy, để con gái có thể sống hạnh phúc hơn, có khi nào bà ấy sẽ trợ giúp con rể? Chắc chắn là thế.
“Còn có gì muốn nói nữa không?” Bà Lâm hỏi.
Mẹ Tưởng lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2511918/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.