Chăm sóc người bệnh trong bệnh viện rất khó để có được một giấc ngủ ngon. 
Bệnh viện luôn trong tình trạng thiếu giường nằm, chỉ riêng phòng bệnh của bà ngoại cô thôi đã là sáu người chung một phòng, mỗi bệnh nhân lại có một người chăm sóc, mười hai người bị nhồi nhét trong một căn phòng, thói quen làm việc và nghỉ ngơi của mỗi người lại khác nhau… Cũng may mà Giang Nhược Kiều còn trẻ, vẫn chịu đựng được. Bà ngoại kết thân với mấy bệnh nhân khác rất nhanh chóng, thêm WeChat của nhau, còn lập cả một nhóm bệnh nhân chung phòng. 
Giang Nhược Kiều cầm bình giữ nhiệt, cô chuẩn bị đi lấy nước nóng. 
Cô ra khỏi phòng bệnh, đi qua một hành lang dài, hai bên hành lang đều có kê thêm giường bệnh. 
Bệnh viện là nơi sầm uất và nhộn nhịp nhất. Giang Nhược Kiều không bao giờ ngờ tới việc sẽ chạm mặt Lâm Khả Tinh tại khu nội trú của bệnh viện. 
Cô cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ đụng phải Lâm Khả Tinh ở một nơi như thế này, cô từng cho rằng, cả đời này, hai người sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau nữa. 
Rõ ràng là Lâm Khả Tinh cũng rất kinh ngạc. 
Mặc dù hai người đã gặp nhau, cũng từng nói chuyện đôi ba câu, thế nhưng, lúc này đây, chẳng ai có ý định tiến lên chào hỏi. Giữa hai người từng có một loại quan hệ nào đó thông qua Tưởng Diên, nhưng giờ đây, Giang Nhược Kiều đã chia tay với Tưởng Diên rồi, vậy thì, nếu có gặp lại nhau thì cũng chẳng cần thiết phải chào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2511903/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.