Nhờ công phá hoại của bóng đèn nhỏ Lục Tư Nghiên, cuộc hẹn ngắn ngủi chốn nhà bếp của Giang Nhược Kiều và Lục Dĩ Thành cũng chỉ đành chấm dứt.
Hai người ngồi xem hoạt hình với Lục Tư Nghiên trên sô pha.
Không chỉ thế, Lục Tư Nghiên còn nghiêm cấm không cho hai người họ dùng điện thoại, vì đây là thời gian dành cho gia đình. Đương nhiên là Giang Nhược Kiều và Lục Dĩ Thành rất ít khi cắm đầu vào điện thoại trước mặt Lục Tư Nghiên.
Trong thời gian nghỉ đông, nhịp sống nghỉ ngơi và vui chơi của Lục Tư Nghiên hoàn toàn bị rối loạn.
Mãi đến tận mười giờ tối, nhóc mới chìm vào giấc ngủ. Ông bà ngoại tuổi tác đã cao, lúc Lục Tư Nghiên không ở đây, mới chín giờ hai ông bà đã nghỉ ngơi rồi, vừa mới tới chín giờ, hai ông bà đã thay phiên nhau ngáp ngắn ngáp dài. Đến mười giờ tối, trừ Giang Nhược Kiều và Lục Dĩ Thành, cả nhà đều đã chìm vào giấc ngủ hết rồi.
Sau khi ngâm chân xong, Giang Nhược Kiều mang tất xong xuôi, cô làm bộ như không có việc mà ra ngoài phòng khách.
Lục Dĩ Thành ngồi ngoài phòng khách xem show truyền hình.
Hai người đều muốn ở cạnh đối phương lâu hơn chút nữa, cuối cùng, vẫn là do Lục Dĩ Thành chủ động cất lời: “Nếu em không buồn ngủ thì chúng ta cùng xem phim nhé?”
Sau khi làm bộ làm tịch ngáp một cái, Giang Nhược Kiều lại nói: “Không phải là không buồn ngủ, nhưng mà khó lắm mới có một kỳ nghỉ, em cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2511828/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.