Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Dịch: Mạc Cao ơi là cao
Bao nhiêu ấn tượng tốt đẹp về Phó Chi Dữ của Dụ Thần lại bị phá hủy một lần nữa.
Không phải lúc nãy ở trong phòng họp, ý kiến nào nêu ra cũng nhắm đúng trọng tâm, toàn bộ quá trình, câu nào câu nấy cũng không hề vòng vo lạc đề, công việc còn lại đều xử lý phân bổ gọn gàng mau lẹ, khí thế ngút trời, khiến người ta không thể không nghe anh, sao bây giờ lại...
Hơi ngốc ngốc là thế nào?
Dụ Thần nghĩ một hồi nhưng thôi vẫn hỏi: "Chủ tịch có việc gì cần tôi làm ạ?"
Nhưng Phó Chi Dữ lại nói: "Không có."
Dụ Thần cười ngượng: "Ha ha, thế à," Dụ Thần nhìn điện thoại: "Cũng muộn rồi, phải đi ăn cơm thôi."
Phó Chi Dữ đột nhiên nhìn vào mắt Dụ Thần: "Đi ăn với nhau không?"
Dụ Thần khụ khụ ho khan.
Cậu, cậu đâu có ý này! Cậu chỉ muốn ngầm ra hiệu cho Phó Chi Dữ để anh cho cậu về thôi.
Cơ mà.
"Được chứ."
Phó Chi Dữ hỏi: "Muốn ăn gì?"
Lúc này Dụ Thần mới sực nhớ đến sáng nay mẹ bảo buổi trưa sẽ nấu canh dê hầm cho cậu.
Ngẫm nghĩ một hồi, Dụ Thần vẫn muốn về nhà ăn cơm hơn.
Ầy, đương nhiên không phải vì hợp đồng đã được ký rồi nên cậu lười biếng không làm việc đâu, chỉ là cậu không muốn phụ tấm lòng của mẹ.
Hay là chuyển thành buổi tối đi. Vì cậu muốn ăn canh dê hầm lắm rồi.
"Chủ tịch, trưa nay cô giúp việc nhà tôi đã nấu cơm xong cả rồi, thế nên..."
Dụ Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-muon-yeu-duong/214439/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.