Trước giờ Dụ Thần vẫn luôn là người đã nói được làm được, một người có kế hoạch. Đã đưa ra quyết định rồi thì cứ dũng cảm tiến lên phía trước thôi. Vì thế, đợi đến khi ba mẹ cho cậu vào trong phòng sách, Dụ Thần kiên quyết nói ra suy nghĩ của mình.
Ba Dụ Thần ngồi nghỉ trên ghế, trợ lí xem tài liệu trên máy tính, mẹ Dụ Thần đang lật xem hợp đồng. Cả ba người cùng ngẩng đầu lên, nhìn Dụ Thần. Có lẽ mẹ Dụ Thần đã đánh tiếng trước rồi nên mọi người không hề bất ngờ. Từ cuộc thảo luận của ba người, bây giờ đã thành cuộc họp bốn người. Dần dần, Dụ Thần cũng vào cuộc. Hai tiếng tiếp theo đó, ba người mở một cuộc họp nhỏ cho Dụ Thần. Dụ Thần cực kì tập trung, giống như đích thân mình trải nghiệm, quan sát, mô tả lại mấy năm phát triển gần đây của công ti.
Quả đúng như Phó Chi Dữ đã nói. Công ti của ba mẹ đã cũ rồi, không bắt kịp thời đại. Cũng giống như Phó Chi Dữ nói, trong công ti có rất nhiều chức vị không cần thiết. Dụ Thần là thiếu gia, có thể nhảy vào quét sạch, thay máu công ti, còn có thể ra mặt tỏ vẻ hiểu chuyện, khách khí rồi loại bỏ đi những người mang tư tưởng cổ hủ không chịu buông. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà ba mẹ không ngăn cản Dụ Thần bước chân vào công ti. Không chỉ thế, họ còn nghiêm túc nói tình hình gần đây của công ti cho Dụ Thần.
Sức khỏe của ba Dụ Thần không có vấn đề gì đáng ngại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-muon-yeu-duong/1177158/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.