Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Dịch: Mạc Cao ơi là cao
Cuối cùng Nhụy Nhụy không nhịn được nữa, gọi điện giục. Nghe điện thoại của Nhụy Nhụy xong, Dụ Thần lè lưỡi với Phó Chi Dữ, cất máy ảnh đi: "Chúng mình đi xuống đi, hai người họ đợi lâu lắm rồi."
Phó Chi Dữ: "Ừ."
Lần này, hai người rời khỏi phòng thật.
Đến khi vào thang máy, Phó Chi Dữ lấy điện thoại ra, Dụ Thần len lén liếc anh. Mấy giây sau, quả nhiên Phó Chi Dữ hỏi: "Các em thu hồi gì thế?"
Dụ Thần lập tức trả lời: "Nhụy Nhụy không hiểu chuyện, cứ gửi mấy thứ linh tinh vào nhóm rồi em bảo con bé thu hồi lại," rồi vội nói tiếp: "Trước mặt người quen là con bé không kiểm soát được mồm mép đâu, cũng hay nói vớ vẩn lắm. Có lẽ là hôm nay có em với Lâm Chấn nên con bé không kiềm chế được, anh đừng để ý nhé."
Phó Chi Dữ lắc đầu: "Không sao đâu, em ấy rất đáng yêu."
Tự dưng Dụ Thần hỏi một câu từ trên trời rơi xuống: "Thế nó đáng yêu hay là em đáng yêu?"
Phó Chi Dữ trả lời: "Em ấy đáng yêu bình thường, em đáng yêu đặc biệt."
Dụ Thần bật cười: "Em chỉ hỏi vậy thôi, anh trả lời nghiêm túc thế làm gì."
Phó Chi Dữ: "Em có biết câu yêu nhau yêu cả đường đi lối về không?"
Dụ Thần không kịp nhảy số: "Gì cơ?"
Tự dưng Phó Chi Dữ không giải thích nữa, còn tránh ánh mắt của Dụ Thần: "Không có gì."
Đến khi Dụ Thần nhận thức được Phó Chi Dữ nói thế là có ý gì, cậu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-muon-yeu-duong/1177145/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.