Tôi cảm thấy Kỳ Hàn Tinh đang cố ý mỉa mai về sức ăn của tôi, tôi có thể nhận được nhưng lại không có bằng chứng nên không thể làm gì được anh.
Những chuyện tồi tệ trong một ngày đã khiến tôi cáu kỉnh đến mức không thể học được nữa, thế là tôi lại cầm điện thoại lên
Bây giờ tôi đang ở một mình trong ký túc xá, tôi đang do dự có nên nhắn tin với bạn học Tiểu Chu hay không.
Hôm nay vì chuyện của Tần Tình, bữa ăn ra mắt chắc hẳn là phải hủy bỏ thôi.
Thực ra tôi luôn biết anh chính là đối tượng mà họ thường đưa ra bàn tán, xỉa xói nhưng tôi không quan tâm không có nghĩa là tôi không để tâm.
Bấy lâu nay chúng tôi luôn có sự hiểu ngầm lẫn nhau, chưa bao giờ gọi điện, chỉ là tin nhắn qua Wechat mà thôi.
Nhưng không biết tại sao, lúc này đây đột nhiên lại muốn nói chuyện với hắn, dù chỉ là để nghe giọng nói.
Tôi dường như rất cần phải có lý do nào đó để tự trấn an mình.
Có một điều gì đó không thể giải thích được đã thôi thúc tôi phải gọi điện cho anh.
Khoảnh khắc chuông reo, tôi sững sờ và sau đó tôi bàng hoàng nhận ra mình đã gọi video thay vì gọi thường.
Aaaa! Trời ơi cứu tui cứu tui.
Tôi luống cuống tay chân lập tức định vội vàng cúp máy, nhưng lại phát hiện hình ảnh trên màn hình một giây đã thay đổi, anh ấy đã nghe máy.
Người được xuất hiện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-anh/2896887/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.