Vào buổi chiều, Tô Niệm Khâm gọi điện về nhà nói bữa tối có việc không cần chờ anh.
“Anh không được uống rượu.” Tang Vô Yên nhấn mạnh.
"Có nhiều lúc không tránh được làm sao?" Tô Niệm Khâm cười khổ.
“Dù sao đi nữa, anh trở về em sẽ kiểm tra.” Cô uy hϊếp.
Tô Niệm Khâm vào nhà, dì Hứa được thuê làm việc nhà mới rời đi. Tô Niệm Khâm đã căn dặn qua, thấy anh mới có thể tan làm, không thể để Tang Vô Yên một mình.
Sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa của dì Hứa, anh mới hôn một cái vào môi của Tang Vô Yên. Điều đầu tiên Tang Vô Yên làm khi nhìn thấy anh là nhào đến dùng mũi ngửi ngửi anh.
"Không có mùi rượu, làm sao lại có mùi khói?"
"Là do người khác hút thuốc dính vào." "
“Thật?"
"Em có thể tự mình kiểm tra một chút đi." Lời này vừa dứt, nụ hôn sâu của Tô Niệm Khâm cướp đi hơi thở của Tang Vô Yên.
Ôm hôn hồi lâu sau, anh mới buông cô ra, nhướng mày hỏi: Kết quả thế nào?"
“Khá tốt.” Tang Vô Yên gật đầu.
“Có cơm không?”
“Có nha, còn có món ăn hôm nay em học nấu.”
“À—” Tô Niệm Khâm nghe lời này, gật đầu với vẻ mặt kỳ quái.
Tang Vô Yên hạ quyết tâm chăm sóc Tô Niệm Khâm thật tốt và từ bỏ từng thói quen xấu của mình. Đối với mọi đồ vật có thể di chuyển trong nhà, Tang Vô Yên dùng bút màu nước vẽ một vòng tròn trên đế đồ nội thất và viết vào vòng tròn: "chiếc cốc của anh ấy", "khung ảnh", "chiếc máy thu thanh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-em-rat-yeu-anh/4471442/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.