Tiểu Tần xuống xe ở đầu đường kế tiếp, sau đó đi bộ tới.
“Cảm ơn trời đất, tôi sau này cũng không dám gọi ba chữ Tang tiểu thư này trên xe nữa.” Tiểu Tần nói.
Tang Vô Yên thay Tô Niệm Khâm xin lỗi Tiểu Tần, ngại ngùng cười cười.
Tô Niệm Khâm vẫn còn lưu luyến miếng băng gạc băng vết thương trên đầu cô, dùng đầu ngón tay xoa xoa liên tục, hoàn toàn không để ý rằng đang ở trên vỉa hè trong giờ cao điểm.
Kể từ lúc đó trở đi, Tiểu Tần bên cạnh mới nhận ra rằng Tô Niệm Khâm cũng có thể là một người đàn ông dịu dàng lạ thường.
Anh nói: “Vô Yên, em có biết rằng em rất quan trọng với anh không?” Lời nói của Tô Niệm Khâm lẫn với tiếng còi và tiếng động cơ, ở một bên đường vành đai bụi bặm. Thời điểm này, dòng xe cộ hỗn loạn nhưng ít người đi đường.
Tang Vô Yên đột nhiên bị anh cảm động.
Nhưng cô buộc mình phải tỉnh táo lại trong sự dịu dàng của anh, rồi hỏi: “Quan trọng hơn Dư Vi Lan?”
Tay của Tô Niệm Khâm lập tức cứng đờ trên trán cô, hồi lâu cũng không biết nên mở miệng nói chuyện như thế nào.
Khung cảnh đó dường như quay trở lại ba năm trước, cô hỏi: "Nếu em và Dư Vi Lan đều rơi xuống sông, chỉ có thể cứu một người, anh sẽ cứu ai trước?"
Hai người đi hai vòng lớn, tưởng rằng đã trải qua bao nhiêu ngày đêm quá khứ cũng trưởng thành, có thể hoàn toàn tiếp nhận đối phương, nhưng cuối cùng lại phát hiện, vẫn ở điểm ban đầu.
Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-em-rat-yeu-anh/4471434/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.