Không chỉ công việc ở bên đây mà đến cả việc ở DTH cũng đều được Tiêu Ái ở đó sắp xếp lại gửi sang bằng mail. Đến cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có..
Hai mươi bốn trên hai mươi bốn phần thời gian, cô đều dán mắt vào cái máy tính, không biết bao giờ giải quyết hết những bản tài liệu đầy số như thế này.
Uyển Đình còn chưa dành ra thời gian để đưa tiểu Dĩnh đi chơi theo lời cô đã hứa, trong lòng cảm thấy thật có lỗi đi mà. Vì vậy cô cũng không về nhà, buổi tối chỉ ở lại trong công ty mà ngủ. Tiểu Dĩnh vào mỗi tối sẽ gọi video call. Sau đó nói vài câu với mẹ rồi cũng quên đi mất. Vừa đánh xong bản tài liệu, Uyển Đình mới ngả lưng ra phía sau ghế thở phào nhẹ nhõm một chút, thì bất chợt lại nghe tiếng điện thoại kêu lên, phía trên màn hình hiện lên số của người ở nhà trông coi tiểu Dĩnh, cứ nghĩ là con gái gọi, cô cũng vui vẻ bắt máy trả lời!
- Tiểu Dĩnh lại nhớ mẹ đúng không hả.
- Cô chủ, tiểu Dĩnh từ tối hôm qua thật là đã sốt rất cao, sáng nay vẫn như vậy không giảm tôi đã đưa bé vào viện rồi.
Đầu dây bên kia không phải tiểu Dĩnh, mà là cô bảo mẫu. Giọng nói gấp gáp.. khiến trái tim của cô run lên, Tư Dĩnh vì sao lại bị sốt rồi: " Con bé đang nằm ở bệnh viện nào cô nhắn qua cho tôi. "
Không thể ngồi im, Uyển Đình liền lập tức lấy áo khoác rồi liền rời đi! Cơ thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697493/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.