Tôn Uyển Đình lại bị ông bà Âu bắt ép dùng bữa với họ một lần nữa, bọn trẻ ai cũng đều sẽ có công việc riêng, muốn gặp cũng khó..
Vì lí do chính đáng này, cô cuối cùng cũng ở đó mà dùng chung một bữa với họ cùng với Vũ Thần, làm sao mà thiếu anh ta được hả?
- Tiểu Đình, con ăn nhiều một chút đi.. Nhìn con gầy gò quá, làm sao đủ sức chăm lo con cái được. _ Trình Hạ Linh hỏi chuyện này cốt yếu là chỉ muốn thăm dò cô. Cô cũng không nói gì, mỉm cười nhàn nhạt rồi tiếp tục ăn..
- Phục vụ, đem lên cho vài ly nước đi. _ Lãnh Hiên dùng bữa xong, ông liền gọi phục vụ ở ngoài đem nước vào, cổ họng có chút khát.
Người phục vụ nghe như vậy, liền làm theo, cô ta cầm lấy cái khay đặt những ly nước lên đó, cẩn thận đem vào. Nhưng rốt cuộc lại bị quẹo chân, đôi giày cao gót lệch sang khiến cô ta cũng không thể đứng vững được. Liền một phát té ngã xuống, cả một cái khay đặt nước thế mà lao về phía Uyển Đình ngồi đó.
Chuyện gì đến cũng sẽ xảy đến, từ trên đến dưới toàn thân đều ướt sũng, Vũ Thần là bị dọa cho một phen, nhanh chóng lấy giấy để ở trên bàn lau cho cô. Trong phút chốc Uyển Đình quên mất trên cổ cô đang đánh phấn, khi mà Vũ Thần cầm giấy lau đi thì liền lộ ra.
Những nụ hôn đỏ chói mắt ngay tức khắc là hiện hữu lên ở trước mắt, khiến cho anh lập tức cứng đờ, không biết nói gì. Bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697490/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.