- Giúp tôi.. Tôi bị trúng xuân dược rồi.
Âu Dương Vũ Thần mơ hồ nói như vậy với Uyển Đình, khó khăn đứng dậy ôm chầm lấy cô và hôn. Vốn dĩ cô là muốn kháng cự lại anh, nhưng lại không thể.
Cả cơ thể sớm đã ngấm xuân dược, tại sao lại như vậy? Khi nãy uống ly rượu của nhân viên đem ra, phu nhân Âu là liên tục hối uống, chính là cố tình hay sao? Muốn để cô có gì đó với Vũ Thần đúng không.. Vũ Thần mặc dù có chút mơ hồ, nhưng vẫn nhận thức được tại đây là ở ngoài, cố gắng đưa tay mở cửa phòng đằng sau ra. Nụ hôn này, từ lâu lắm rồi đã không được cảm nhận, thật sự khiến cho người khác rất thích thú.
- Vũ Thần, anh buông tôi ra. _ Cô hoàn toàn không muốn cùng anh dây dưa...
Muốn đẩy ra, nhưng Vũ Thần lại càng tiến sát lại gần. Cho dù Uyển Đình giãy dụa đến mức nào, cũng không thể nào đẩy được anh ra. Xuân dược là đã sớm ngắm sâu vào cơ thể, tựa như có hàng ngàn con kiến nhỏ bên trong cọ quậy!
Mồ hôi trên trán ngày càng tuôn ra, cô cuối cùng cũng không chống cự được, trước sự hấp dẫn này của Vũ Thần, chỉ có cách phối hợp với nhau thôi.. Đóng cửa lại anh lại càng tấn công mạnh mẽ hơn. Không rõ người phụ nữ này là ai, nhưng hương vị ngọt ngào quyến rũ ở người này.. thật giống với Uyển Đình!
Hấp dẫn như thuốc phiện và quyến rũ không muốn buông, cả hai gần như cứ hòa vào nhau là một. Một tay quấn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697488/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.