Nhân dịp màn khiêu vũ kết thúc, Kha Thuần phải đi gặp mặt mọi người nên rời đi. Còn Uyển Đình cũng không nán lại lâu mà đi ra bên ngoài, Vũ Thần đã thấy thế mà đi theo sau. Hóa ra cô đến ngay khung viên trống phía đằng sau.
Tôn Uyển Đình đứng đó một mình tận hưởng không gian yên tĩnh, rồi ngắm trắng một chút. Khung cảnh này động lòng người như vậy, thật quá mỹ mãn.
- Âu Tổng, anh đừng làm như vậy. Mối quan hệ giữa chúng ta không phải thế này. _ Cô có chút giật mình tưởng là ai thì ai ngờ lại là Vũ Thần. Uyển Đình là cố gắng kéo tay anh ra nhưng vô dụng
- Trả lời câu hỏi của anh, chọn anh tốt hơn, tại sao lại không chọn? _ Anh có chút mất kiên nhẫn gằn giọng nói lớn.
- Quyền tự do của tôi anh có tư cách gì có thể ngăn cản? Tôi cùng Thiên Hàn, cũng đã sắp kết hôn, anh nên tự trọng.
- Uyển Đình! Hết lần này đến lần khác em đều chỉ có Tôn Thiên Hàn, còn anh thì sao? Hôm nay tại sao lại chọn Kha Thuần, mà không phải là anh. Tái hợp với anh, khó đến như vậy sao? _ Xoay người của Uyển Đình lại anh dùng tay nâng mặt của cô lên gần sát với mình.
- Tái hợp với anh, lý do gì khiến tôi bắt buộc phải làm theo ý anh. Đừng nói là anh quên ngày trước anh một mực rời bỏ tôi thế nào chứ. _ Uyển Đình muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh, nhưng Vũ Thần lại càng giữ cô chặt hơn nữa.
- Trời sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697480/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.