Cả hai cùng nhau đội mưa đi đến rước Tư Dĩnh, con bé vừa thấy mẹ liền chạy đến ôm. Vũ Thần nhìn tình cảnh trước mắt mà lòng chợt thấy ấm áp bất ngờ.
Ước gì ngày trước không sai lầm thì có lẽ bây giờ cũng đang hạnh phúc rồi đó chứ. Cô giáo cùng Tư Dĩnh chờ mẹ đến đón cũng vui vẻ nói vài lời rồi quay về bên trong. Uyển Đình xoa nhẹ đầu con bé, dịu dàng nói: " Hôm nay mưa quá, đón tiểu Dĩnh trễ một chút, con không buồn chứ? " _ Tư Dĩnh liền nũng nịu.. lắc đầu nói: " Tiểu Dĩnh không buồn ạ. Chỉ cần mẹ nấu mì ý mua chuộc nha. "
Uyển Đình gật đầu đồng ý, hứa rằng sẽ nấu cho con bé sau khi cả hai quay về đến nhà. Tôn Tư Dĩnh đến giờ mới chú ý đến sự xuất hiện của anh ở phía sau, liền lễ phép chào hỏi. Trong trí nhớ cô bé thì chú này đã làm mẹ rất tức giận!
- Hai mẹ con tôi tự về được rồi, trời đã không còn sớm, Âu Tổng cứ thong thả.
Cô khách sáo nói với anh vài lời rồi cứ thế dắt tay Tư Dĩnh muốn rời đi. Uyển Đình thật là.. hết lần này đến lần khác cứ quyết định làm theo ý của mình, có bao giờ để ý tới người khác ra sao đâu.
- Tiểu Dĩnh, chú biết cháu là một cô bé xinh đẹp lại tốt bụng.. Chú cùng mẹ là tới đây rước cháu, mà mẹ cháu không trả ơn chú gì cả. _ Nghe Vũ Thần là nói như vậy với con gái, cô liền lườm anh.
Người đàn ông khốn khiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697476/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.