Âu Dương Vũ Thần rũ bỏ hoàn toàn vẻ bề ngoài sang trọng và khí chất vốn có của một người chủ tịch như thường lệ, mà bây giờ chỉ còn lại một dáng vẻ xót xa!? Người đàn ông ngồi bên lệ đường khóc đến thê lương nằm vật vã ở đấy..
Diêu Kì bất lực nhìn anh không nói gì.
Nhưng bây giờ quay về Lí Cung Dương chắc sẽ đến sáng mất, nhưng để ý một chút thì nơi mà anh đang hướng về đó là Lí Cung Nam, không phải anh muốn quay về nhà của ông bà chủ kia chứ??
Ngẫm lại cũng đúng thiếu phu nhân là đã qua đời rồi, bên cạnh anh cũng chả còn ai ngoài Diệp Tiêu và Thiệu Huy...
Hơn cả như vậy nữa Diêu Kì hiểu rằng người đàn ông có vỏ bọc mạnh mẽ thế này, thật ra bên trong cực kì yếu đuối!
- Diêu Kì, con đưa người này đến đây?
Hết cách, Diêu Kì cũng chỉ đành lái xe đưa Vũ Thần về Lí Cung Nam cùng với ông bà chủ. Như vậy có vẻ ổn hơn đó?
- Phu nhân.. Người đừng giận chủ tịch nữa thật sự anh ấy đã hối hận cực hạn rồi. _ Một bên phải dìu Vũ Thần, ngoài ra còn phải giải thích cho phu nhân a.
- Nếu đã hối hận, thì ngay từ đầu đừng có làm. Con nói xem? Có ai có thể tiếp tay cho kẻ khác hại gia đình mình tựa như cái thằng não ngắn này chứ! _ Hạ Linh nhìn đứa con bà đứt ruột sinh ra lại không hề hiểu biết gì về tình yêu là có chút cay đắng.. Nhưng chuyện đó.. bà vẫn chưa thể nguôi ngoai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697449/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.