Sau khi xử lý mọi chuyện với Cố Uyển Đình xong, Vũ Thần quay trở lại vào ở trong nhà. Liền lập tức đi lên phòng...
Lý do thì khỏi phải nói ai cũng biết rồi đúng không? Trong lòng anh ngập hết sự lo lắng cho Lã Thư Di, còn người đó có chết hay sống anh cũng không để ý!
- Các người đi ra hết cho tôi.. Mau lên.
- Đừng đụng vào tôi, đi ra ngoài đi mà.
Từ phía ngoài hành lang anh vẫn là có thể nghe được giọng hét của Thư Di, là có chuyện gì vậy? Lo lắng chồng chất.
- Vũ Thần, những người này.. Anh làm ơn kêu họ đi ra ngoài đi, đừng lại gần!
Thư Di thấy anh bước vào thì lại nhào tới ôm chặt anh, giọng thều thào nói...
Đầu tóc cô ta bù xù ở trong căn phòng mọi thứ đều hỗn loạn hết cả lên bởi vì đồ đạc đều rơi rồi vỡ lộn xộn, anh vẫn giữ thái độ ôn nhu đối với cô ta thôi?.
- Dì Kim, có chuyện gì vậy? _ Anh hỏi.
- Thiếu gia, chúng tôi nghe lời ngài rồi muốn giúp cô ấy lau mình thay đồ mà cô ấy không chịu. Một mực đuổi đi ra!
Dì Kim thật lòng nói lại, bà vốn đã chả có cảm tình tốt gì về cô gái này rồi mà.
- Được rồi, mọi người lui ra đi. _ Lệnh của Vũ Thần ai mà lại dám cãi lại chứ.
Sau khi tất cả mọi người đã lui ra hết, Âu Dương Vũ Thần nhẹ nhàng dìu Lã Thư Di ngồi lại xuống giường ân cần!
- Tiểu Di, nhìn anh, không sao hết cả!
Chưa bao giờ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697399/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.