Tiếng hét thất thanh của Lã Thư Di từ trên lầu vang xuống, Vũ Thần nghe rõ ràng như vậy trong lòng liền lo lắng....
Anh nhanh chóng chạy ngay lên lầu đi để coi tình hình ra sao, kết quả thấy gì chứ? Lã Thư Di của anh lại vẫn là đau đớn nằm gọn phía dưới đất, còn Uyển Đình thì lại đứng ung dung thế này à?
- Tiểu Di, em sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra? _ Anh lo lắng bồn chồn chạy là chạy tới hỏi han cô ta. Ánh mắt toát cả lên sự giận dữ khi thấy cô ta bị thế đó!
- Em muốn lấy ghế giúp Uyển Đình để đồ lên trên, nhưng cô ấy lại không hề! Không hề giữ chặt ghế mà ngược lại ở dưới còn rung mạnh nữa đó. _ Thư Di nằm trọn trong vòng tay của anh than khóc đủ kiểu. Vũ Thần nhìn qua hết ở trong phòng.. Quả thật chiếc ghế dưới chân Thư Di đã bị ngã xuống, đúng là!
" Chát " _ Âu Dương Vũ Thần rất mạnh bạo đứng dậy tát thẳng một cái vào cô.
- Tiện nhân, cả ba cô và cô đều ác độc như nhau cả? Hai người lúc nào cũng muốn làm hại tiểu Di của tôi. _ Vẻ mặt anh hung hăng như là một con hổ dữ?
- Thần, anh tin em.. Em không có làm mà. _ Cố Uyển Đình run rẩy toàn thân nắm lấy tay anh mà giải oan cho mình
- Cút ngay cho tôi! Tối nay tôi cấm cô? Không được ở trong nhà, ra thẳng nhà kho mà ở, ngay lập tức. _Âu Dương Vũ Thần thuận thế đẩy mạnh cô xuống...
Cả thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697395/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.