Tiếng còi xe cấp cứu vang vọng lên cả một khu đó, mọi người đều hoảng hốt.
Máu của Cố Uyển Đình chảy ra thật sự rất nhiều, mặt đường tuy màu xám đó nhưng vẫn thấy được cả một vùng vết máu còn loang lỗ của cô! Chiếc xe kia, nhân lúc mọi người không để ý đã lẻn.
Hiện trường sớm đã được công an lan tỏa lại, để dễ dàng cho việc điều tra ra.
Khoảng tận mười phút sau xe cấp cứu mới đưa cô tới bệnh viện được! Giọng nói khi nãy chính là của Thiên Hàn....
Khi nãy đang đi công việc liền thấy có một bóng dáng thất thần đang đi, nhíu mày nhìn kĩ thì anh mới thấy đây là cô mà. Cùng lúc đó chiếc xe tải kia không thắng lại mà cứ chạy tới về phía đó, đã cố gắng chạy nhanh lại kêu cô tránh?.
Nhưng mà Tôn Thiên Hàn làm sao mà có thể chạy lại chiếc xe đó được chứ?!
Khoảnh khắc thấy cơ thể Uyển Đình bị văng lên rồi rớt xuống, tim anh không ngừng đập mạnh lại càng thêm mạnh?
Trên xe cấp cứu, các bác sĩ và y tá đều hoảng loạn hết cả lên, vì nhịp tim, với sự hô hấp của cô đều đang dần yếu đi!
Vật lộn mãi một hồi mãi mới cứu sống được, trái tim anh như bị hù dọa vậy.
Hình ảnh đó quả thật đối với anh quá là ám ảnh rồi. Không thể hiểu được??
Băng ca mà Cố Uyển Đình nằm đã khá nhanh được đẩy vào bên trong, không hiểu vì lý do nào, bản thân Thiên Hàn hoàn toàn không muốn cô bị một chút xíu một sự tổn thương nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697387/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.