Vui chơi thêm một hai ngày nữa, Uyển Đình cùng anh phải trở về thành phố!
Lý do là vì công việc ở tập đoàn nhiều, thân làm chủ tịch như Vũ Thần không thể trì hoãn được nhiều. Với lại anh là còn quản lý bang Thần Ưng, công việc có thể nói là nhiều đếm không xuể.....
Những ngày hôm nay anh ở bên cạnh, cùng nhau đi chơi, còn mua cho cô sợi dây chuyền nữa. Đối với Uyển Đình là đủ lắm rồi, dù không vui vẻ được lâu!
Sáng sớm hôm sau, Vũ Thần sáng sớm đã lái xe rời khỏi, ngay cả những món ăn sáng mà cô làm cho, anh cũng mặc.
Cố Uyển Đình thật sự quá quen với cái loại hoàn cảnh trớ trêu như thế này là cô không còn ngạc nhiên gì nhiều nữa
Nhưng đau lòng, thì vẫn là đau lòng!!!
Đôi khi có nhiều lúc cô không thể ngờ tới được bản thân mình lại kiên trì tới như vậy! Nếu không phải vì ba của cô, đã lỡ gây ra lỗi lầm với người anh yêu.
Thì chắc có lẽ cô đã từ bỏ hết tất cả, sợ nhất chỉ là bỏ rồi, lại muốn quên, làm gì có cách nào mà quên dễ dàng vậy?.
Thứ sót lại cuối cùng, là niềm đau mà!
- ---------
Âu Dương Vũ Thần ban đầu lái xe đến tập đoàn nhưng cuối cùng hôm nay ở đó lại không có tâm trạng để làm việc.
Đành phải lái xe đi tới bar Bullim ngồi với Diệp Tiêu cùng Đường Thiệu Huy!
- Làm sao, vừa đi tuần trăng mật về lại tương tư cô gái nào rồi sao? _ Thấy vẻ mặt anh đăm chiêu suy nghĩ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697383/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.