Cảm giác đau đớn toàn thân lại truyền đến, xung quanh đây là khu vực tối lại ít người qua lại. Cố Uyển Đình ngồi đó nước mắt cứ lăn dài xuống, không thể dừng lại được. Khi nãy anh đẩy xuống đã làm tay chân cô đều trầy hết cả rồi.
Lúc này, khoảng hai ba người đàn ông bặm trợn, trên người đầy mùi rượu ở xung quanh tỏa ra khiến cô khó chịu!
- Em gái à, sao lại ngồi đây một mình? Đi theo tụi anh cho vui. _ Một tên bặm trợn xăm mình đầy người cười đê tiện đang tiến gần lại chỗ của cô đang ngồi
- Đừng lại gần tôi! _ Cô hoàn toàn bất lực không làm được gì, chân thì trật...
- Em xinh như vậy ngồi đây muỗi cắn sẽ xấu lắm, nào.. đi cùng tụi anh thôi.
Thêm một tên khác tiến lại gần, cứ cố ý đụng chạm vào cơ thể của cô. Người này cơ thể toàn là mùi rượu, khó chịu.
- Các anh tránh xa tôi ra một chút đi...
Cố Uyển Đình hoảng loạn vơ đại nhiều cục gạch nhỏ ném vào đám người kia..
- Mỹ nữ, em không nên mạnh bạo như vậy đâu. Nào nào, lại đây với tụi anh..
Giọng nói của hắn ta nghe thật đê tiện và chói tay, cả ba người bọn họ đều lại gần cô. Chân đau quá, cô không thể lại đánh bọn họ hay chạy ra khỏi nơi đây!
Đến khi tay của một trong ba người nọ đã sờ vào đến da thịt của cô rồi, cô chỉ biết khóc trong vô vọng mà kết thúc a.
- Mẹ kiếp, tụi bây có dừng tay lại chưa.
Một ánh đèn xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697374/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.