Thẩm Minh Viễn lên phòng làm việc tìm Hàn Cẩm Dao nhưng không thấy cô ở đó, Lã Bối Ly thấy vậy liền đứng dậy nói: “Sếp Thẩm anh tìm chị Cẩm Dao ạ? Chị ấy đang ở phòng thiết kế đồ.”
Thẩm Minh Viễn nghe vậy vội vàng rời khỏi chỉ kịp nói một lời cảm ơn với Lã Bối Ly.
Anh lập tức tìm đến phòng thiết kế đồ, vừa mở cửa bước vào đã trông thấy Hàn Cẩm Dao đang cặm cụi làm việc.
Thẩm Minh Viễn bước vào phòng nhưng cô vẫn không hề để ý hay phát hiện ra có người đang bước về phía mình, mà vẫn cúi người may từng đường kim mũi chỉ trên chiếc váy cưới.
Anh bước lại gần, luồn tay ôm lấy cô từ phía sau, “Em làm gì mà chăm chú thế? Anh vào mà không thấy em lên tiếng gì cả.”
Hàn Cẩm Dao cảm giác có người ôm lấy cô và nghe giọng nói quen thuộc từ phía sau, cô giật mình ngoảnh lại lập tức đẩy anh ra, ánh mắt liếc nhìn ra phía ngoài cửa rồi ngước nhìn anh.
"Anh làm gì thế? Đang ở công ty anh ôm em như thế nhỡ người khác thấy thì phải làm thế nào? Cô vừa nói vừa đẩy anh ra, đánh nhẹ vào tay anh.
Thẩm Minh Viễn bước tới, đỡ eo cô, ngang ngược nói: “Vậy thì cùng lắm chúng ta công khai rằng chúng ta đang yêu nhau!”
Hàn Cẩm Dao bất lực, đẩy anh ra, tiếp tục sửa váy cưới. Còn Thẩm Minh Viễn cũng không nói gì, xoa xoa mũi cười cười rồi đứng dựa vào chiếc bàn bên cạnh nhìn cô làm việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chua-tung-quen/3433309/chuong-35.html