Chuông báo thức kêu inh ỏi không ngừng, Hàn Cẩm Dao thò tay từ trong chăn, với tìm điện thoại ở đầu giường, tắt bỏ báo thức.
Một lúc sau, cô bừng tỉnh, bật người ngồi dậy khỏi trong chăn. Đầu tóc rối bời, đầu đau như búa bổ, không biết hôm qua Nghiêm Hoàng Châu đã cho cô uống bao nhiêu rượu nữa.
Cô lấy tay gõ gõ vào đầu mình, như sực nhớ ra điều gì đó mà há hốc miệng.
"Hôm qua mình về bằng cách nào?"
Cô tự hỏi mình, đưa mắt nhìn xung quanh phòng ngủ, mọi thứ vẫn như cũ.
Cô lại cúi đầu nhìn xuống người, cô vẫn mặc chiếc váy ngày hôm qua, chiếc giày cao gót được để gọn dưới chân giường.
Những kí ức tối qua dần dần ùa về trong đầu cô, cô bắt đầu nhớ lại từng Chuyện một, dù chỉ là từng mẩu chuyện ngắn bị vỡ vụn từng mảnh nhỏ nhưng lại khiến sắc mặt cô khó coi vô cùng.
Tối qua, Thẩm Minh Viễn đưa cô về nhà, không những chỉ đơn giản là vậy mà cô còn bắt anh cõng cô, đưa cô vào tận phòng ngủ, cô còn giật tóc anh, thậm chí là còn cởi cả cúc áo của anh.
Hàn Cẩm Dao cắn móng tay, trong lòng cảm thấy vô cùng tội lỗi.
Cô vùi đầu vào chăn hét thật to, cô muốn có cái hố ở đây để chốn xuống không ai tìm thấy cô, hoặc nếu có một bát canh mạnh bà ở đây thì càng tốt uống xong quên đi mọi chuyện tối qua thì càng tốt.
Hàn Cẩm Dao thay quần áo chuẩn bị đi làm, cô ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chua-tung-quen/3427771/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.