Sáng tinh mơ Tùy Tùy lại vào rừng trúc bẻ một rổ măng, lúc này nàng đang lột vỏ măng trước phòng bếp trong viện, chuẩn bị làm măng khô thì có tỳ nữ tới mời, đành phải giao măng cho đầu bếp, trở lại Tê Hà quán. 
Cao ma ma đang đợi nàng ở nhà chính, thấy nàng hành lễ liền nói: "Cô nương mới đến, điện hạ sợ cô nương không quen thuộc với nơi đây, đặc biệt bảo lão nô tới giúp cô nương. Có điều gì không rõ, cô nương đều có thể tới hỏi, lão nô nhất định tận hết sức lực, biết gì nói nấy, giúp cô nương hầu hạ điện hạ thật tốt." 
Tùy Tùy cười nói: "Điều gì ta cũng không hiểu, người lại ngốc nghếch, làm phiền ma ma rồi." 
Cao ma ma thấy nàng cụp mi mắt, trong lòng hơi an tâm, bóng ma chuyện giết gà hôm qua cũng nhạt đi không ít. 
Bà nghiêm mặt nói: "Đến nay bên người điện hạ không có người chấp ki trửu*... Chính là không có thê thiếp, cũng không có thị tỳ... Cô nương là nữ tử đầu tiên được điện hạ coi trọng, đây là phúc khí của cô nương." 
(Ji: *gốc: 执箕帚 - Chấp Ki Trửu - chỉ thê tử thời Xuân Thu #Baidu) 
Tùy Tùy gật đầu, thờ ơ trước "vinh hạnh đặc biệt" này, vẫn chưa lộ ra vẻ thụ sủng nhược kinh. 
Cao ma ma có chút thất vọng, nói tiếp: "Muốn hầu hạ bên cạnh điện hạ thì công, dung, ngôn, hạnh đều không thể thiếu." 
Bà nhìn sang khuôn mặt yêu dã của nữ tử, trong mắt tràn ngập ám thị, bốn tiêu chuẩn này, mỗi loại nàng đều kém xa, nếu không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-ban-vuong-moi-la-the-than/340756/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.