Thái Dịch trì là hồ nhân tạo, đảo nhỏ trong hồ được đắp từ đất đá tạo thành núi, rừng mai trải rộng khắp đồi núi, cứ đi mười bước lại có đình đài lầu các có thể ngắm cảnh.
Mọi người ra khỏi lục giác đình, lúc đầu cùng nhau đi lên sườn núi, bất tri bất giác lại tản ra.
Hoàn Huyên, Hoàn Minh Khuê và phu phụ Đại công chúa đi cùng nhau, Đại công chúa mới gặp Tiêu Linh mà như thân thiết từ lâu, rất muốn cùng nàng trò chuyện điểm khác biệt giữa mỹ nam tử Yến Triệu và mỹ thiếu niên ở kinh thành, còn đối với vị tiểu lang quân bạch y thanh nhã tuấn tú bên cạnh nàng cũng hận gặp nhau quá muộn, lại ngại phò mã nhìn căng, lại không biết vì sao thân hoàng đệ này của mình hình như có chút bất hòa với Tiêu Linh. Vì thế nàng đành phải thân tại Tào doanh tâm ở đất Hán, chốc chốc lại nhìn về phía hai bóng dáng mặc áo lông hồ trên sườn núi kia.
Phò mã liếc nàng một cái, điềm nhiên nói: "Công chúa đang nhìn gì thế?", một bên dùng sức siết chặt ngón tay mảnh khảnh vào lòng bàn tay.
Đại công chúa giật mình phục hồi tinh thần, chột dạ cười cười: "Ta đang nhìn Tiêu tướng quân và Trình công tử, thật sự là một đôi bích nhân."
Nàng khoe khoang đặt hai ngón tay bên cạnh nhau: "Chỉ cần đi cùng nhau cũng là cảnh đẹp ý vui."
Lời còn chưa dứt, liền có một ánh mắt sắc bén như lưỡi dao nhắm tới.
Sau lưng Đại công chúa vô cớ rét lạnh, liền nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-ban-vuong-moi-la-the-than/2921662/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.