Những lời này như một chậu nước lạnh tạt thẳng lên mặt, ảo tưởng vừa rồi biến mất, hắn nhận ra rõ ràng, người trước mắt là Tiêu Linh, không phải Lộc Tùy Tùy.
Hắn chưa bao giờ có được nàng, vì vậy cũng không thể nói là phản bội, cho dù tối nay nàng triệu cặp huynh đệ sinh đôi kia đến thị tẩm, cũng chẳng liên quan tới hắn.
Vừa rồi nàng nói như vậy, chính là nói rõ ràng thẳng thắn với hắn.
Hoàn Huyên hiểu rõ trong lòng, nhưng vẫn cảm thấy có một con dao cứa vào lòng hắn.
Tiêu Linh đến trước kỷ án, thắp đèn hoa sen bằng đồng trên án, ánh đèn hắt lên bình rượu trên án, hai cái ly không.
Nàng cầm bình rượu, giương mắt hỏi Hoàn Huyên: "Điện hạ uống rượu không?"
Trước kia nàng gọi hắn là điện hạ, luôn mang chút ý vị ôn nhu lưu luyến, hiện tại nàng gọi hắn là điện hạ, lại chỉ có lạnh nhạt xa cách.
Hoàn Huyên đứng cách đó ba bước, không ngồi xuống, nửa khuôn mặt hắn ẩn vào bóng đêm, môi mỏng mím chặt, sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt như hàn băng, nhưng dưới lớp hàn băng lại có vẻ như lửa nóng đang thiêu đốt.
"Cô không phải tới tìm Tiêu tướng quân uống rượu." Hoàn Huyên nói.
Tùy Tùy rót đầy rượu vào ly trước mặt mình, cầm ly rượu uống một ngụm, nâng mí mắt lên nhìn hắn, tâm bình khí hòa nói: "Điện hạ có gì chỉ bảo?"
Hoàn Huyên nói: "Cô có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Tiêu tướng quân."
Kỳ thật hắn sớm đã biết đáp án, nhưng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-ban-vuong-moi-la-the-than/2921644/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.