Buổi tối, Hứa Dục và chị Vân ở lại công ty để sắp xếp tài liệu. Mỗi lần cậu ngẩng đầu lên đều có thể nhìn thấy dòng chữ "Hứa Dục sinh nhật vui vẻ" sáng chói trên tòa nhà An Đỉnh.
Một thứ mờ mịt xa xăm lại có thể hóa giải hết thảy mỏi mệt, khiến tâm trạng của cậu tốt hơn rất nhiều.
Màn đêm từ từ buông xuống, cuộc sống về đêm của Lâm Thành cũng đã bắt đầu, nơi nơi đều trở nên ồn ã náo nhiệt.
"Đã một tiếng rưỡi rồi, sao vẫn còn phát vậy?" Chị Vân biếng nhác duỗi eo, cười nói: "Fans hâm mộ này đúng là có tiền thật."
Hứa Dục dựng thẳng vai, tiếp tục nhìn máy tính.
Phát chữ trên tòa nhà An Đỉnh được tính phí theo phút, nên đây hoàn toàn không phải là một số tiền nhỏ, mà cũng không phải ai muốn thì cũng có thể làm được.
Lời chúc phúc vừa xuất hiện không lâu, chị Vân đã gọi điện hỏi han khắp nơi. Cô rất hiếm khi đề cập đến những vấn đề như vậy, nhưng lần này lại hỏi đặc biệt lâu, cũng hỏi rất nhiều người.
Đến cuối cùng, cô nàng chỉ biết được lời chúc phúc này đúng là dành cho Hứa Dục đang ngồi bên cạnh mình, còn rốt cuộc là do ai làm, sẽ phát khoảng bao lâu thì hoàn toàn không có câu trả lời.
Hứa Dục cũng hỏi Hứa Vị Trì, Hứa Vị Trì bày tỏ bản thân không hề biết chuyện này, còn ở đầu bên kia vui mừng thay cho cậu, nói cậu bây giờ đã nổi tiếng thế rồi.
Hứa Dục không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-bach-nguyet-quang-cua-anh-ay-la-toi/2788939/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.