Hứa Dục không nói với Chị Vân rằng cậu còn gửi cho cả Tô Nguyên Cửu, cũng không có mặt mũi nào đi hỏi Tô Nguyên Cửu có phải kéo bình luận cho mình hay không, càng không dám nghĩ tới chuyện Tô Nguyên Cửu sẽ tìm thủy quân cho mình.
"Có lẽ là hay thật, nên mọi người đều thích", chị Vân nói.
Hứa Dục cũng đồng ý với cách nói này.
Chị Vân lại nói: "Bài hát này của em thật sự rất hay, hôm qua chị cho bạn mình nghe, bọn họ đều nói càng nghe lại càng thích. Tỉ lệ xuất hiện của em hiện tại không cao, nhưng đến lúc chương trình kia phát sóng, nhất định sẽ có người tìm tới."
Nhắc đến chương trình kia, Chị Vân và Hứa Dục đều liếc mắt nhìn nhau một cái, ăn ý nở nụ cười, có chút ý vị một lời khó nói hết.
Quảng cáo quý này của JSS sẽ được biên tập cắt nối với nhau, tuy có diễn viên phụ, nhưng không cần phải quay cùng nhau. Vì vậy mà trên bờ biển hôm nay chỉ có một mình Hứa Dục.
Hứa Dục đã học thuộc kịch bản từ trước, quảng cáo cũng chẳng cần kỹ thuật diễn xuất gì, chỉ cần đi đi lại lại theo lời đạo diễn, những việc còn lại đều là của nhiếp ảnh gia.
Cảnh cuối cùng, Hứa Dục đứng trên bãi biển, một tay cắm trong túi quần, ngửa đầu nhắm hai mắt, một tay khác che đi ánh mặt trời, thong thả làm một động tác chạm vào không trung.
"OK!", đạo diễn hô lên: "Vất vả rồi".
Dứt lời, Chị Vân lập tức cầm ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-bach-nguyet-quang-cua-anh-ay-la-toi/2788915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.