Tú Linh đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường êm ái, cô bỗng cảm nhận được có thứ gì đó đang định tấn công mình liền ngồi bật dậy, vô thức lùi ra sau...
"Mike...? Là anh sao..."
Tú Linh khẽ dụi mắt mơ hồ nhìn về phía người đàn ông trẻ vừa xuất hiện để xác nhận lại lần nữa. Nếu cô không tỉnh dậy sớm có khi đã bị anh ta đạp xuống giường rồi như hồi còn bé rồi. Nhưng tại sao Mike lại có mặt ở thành phố M được cơ chứ...
"Anh không lo làm việc ở trụ sở cho tốt đi, mới có tám giờ sáng đã đến đây làm phiền em rồi..."
Mike bày ra biểu cảm không mấy hài lòng nhìn khuôn mặt cau có của Tú Linh, anh tiến lại chiếc ghế đối diện ngồi xuống bắt đầu công việc chất vấn cô...
"Tôi thấy rõ ràng cô không hề chú ý tới nhiệm vụ một chút nào cả, nên cố tình đến đây chấn chỉnh lại cô đấy..."
"Thử nhìn xem có đặc vụ cấp cao nào lại ngủ đến tận tám giờ sáng hay không..? Nhưng may mắn là cô vẫn còn phản ứng nhanh, nếu không tôi đã gửi cô trở về trại huấn luyện rồi..."
Tú Linh nghe đến trại huấn luyện có chút rùng mình, cô được đào tạo trong bảy năm nhưng cứ ngỡ đã chết vài lần, chẳng may quay về đó thì tru tiên sớm quá...
"Tiểu nhân xin trân trọng kính mời giám đốc điều hành biến ra ngoài dùm, để tôi thay đồ rồi đưa ngài đi nắm rõ tình hình ở thành phố M..."
Mike khẽ liếc Tú Linh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-luon-yeu-em/3605623/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.