“Mấy người cứ chờ xem, chưa đầy nửa tiếng nữa, bọn họ sẽ chủ động tới đây mời Tình Tình quay về công ty”.
Hứa Hiếu Dương tức tối nói với Lý Hùng.
“Ông ấy là anh trai tôi, tôi hiểu rõ tính ông ấy nhất!”
“Bây giờ ông ấy đã nể mặt, gọi điện thoại tới đây đã là tốt lắm rồi”.
“Mau nghe máy đi, nếu mà không nghe thì không quay lại công ty được nữa đâu!”
Lý Hùng nhìn Hứa Mộc Tình nói: “Em có tin anh không?”
“Nếu em tin anh thì để điện thoại xuống, đợi thêm nửa tiếng nữa”.
Vốn Hứa Mộc Tình vẫn rất do dự.
Nhưng khoảnh khắc nhìn thẳng vào đôi mắt Lý Hùng, không biết vì sao trong lòng cô dâng lên một dũng khí chưa bao giờ có.
Cô từ từ đặt điện thoại xuống bàn.
“Tình Tình, chị… Chị thà nghe người ngoài mà cũng không chịu tin bố ư?”
Hứa Hạo Nhiên thì ngồi vắt chân bên cạnh, móc mũi nói.
“Bố, nếu nghe bố mà được việc thì nhà chúng ta giàu từ lâu rồi”.
“Con cũng sẽ không bị Báo Đen đánh cho thừa sống thiếu chết”.
“Mày!”
Ngón tay run rẩy của Hứa Hiếu Dương chỉ vào Hứa Hạo Nhiên mãi không nói nên lời.
“Tao mặc kệ đấy! Đến lúc đó chết thì chết cả nút!”
Nói rồi, Hứa Hiếu Dương lại tập tễnh quay vào, nhốt mình ở trong phòng như mọi khi.
Đúng như Lý Hùng nói, nửa tiếng sau, có người gõ cửa nhà bọn họ.
Liễu Ngọc Phân ra mở cửa, người đứng bên ngoài lại là bố con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618172/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.