Ông ấy đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc.
“Chân, chân của tôi có thể khỏi sao?”
“Ừm, tôi có vài người bạn có uy tín về phương diện này. Có sự giúp đỡ của họ chân của ông nhất định có thể lành lại”.
Đột nhiên tìm thấy tia hi vọng nên Hứa Hiếu Dương trở nên vui vẻ hơn rất nhiều so với thường ngày. Hơn nữa ông ấy lại còn làm vài chén với Lý Hùng nữa nên uống đến say quên trời quên đất.
Trên đường về Hứa Hiếu Dương ngồi sau xe cứ ôm lấy Liễu Ngọc Phân.
Ông ấy cứ khóc như một đứa trẻ, vừa khóc vừa kêu la.
“Bà xã, tôi xin lỗi”.
“Bà xã, tôi nhất định sẽ để mẹ con bà được sống những ngày hạnh phúc”.
Liễu Ngọc Phân ôm chặt lấy Hứa Hiếu Dương.
Gương mặt khắc khổ của bà hiện lên một nụ cười hạnh phúc…
Lý Hùng và Hứa Mộc Tình đã tới công trường từ sáng sớm.
Liễu Ngọc Phân quét dọn lại nhà, thay đồ rồi định đi chợ.
Hôm qua chưa ăn được sườn xào chua ngọt nên Liễu Ngọc Phân tự nhủ hôm nay dù thế nào cũng phải làm một phần cho Lý Hùng.
Vì hôm qua bị đám côn đồ kia đuổi nên bà ấy đã làm mất túi trong một phút hoảng loạn.
Bây giờ bà ấy phải tới ngân hàng rút tiền.
Bình thường chiếc thẻ hay dùng cũng để trong cái túi đó.
Bây giờ Liễu Ngọc Phân chỉ có thể lấy cái thẻ vàng mà Lý Hùng đưa cho mình.
Sáng hôm nay người đến ngân hàng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618143/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.