Lý Hùng nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay mềm mịn của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình khẽ run run.
Trong lòng bàn tay to lớn của Lý Hùng, giống như là một con cá nhỏ nghịch ngợm.
Hứa Mộc Tình nhìn Lý Hùng rồi lên tiếng trước: “Đều tại vì em vô dụng, em sợ chết khiếp khi nhìn thấy mấy người bọn họ xộc vào nhà”.
“Nếu như em có thể kể lại mọi chuyện rõ ràng cho cô nghe từ khi cô vừa vào”.
“Nói cho cô biết tình hình thực tế là như thế nào thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy rồi”.
Nói đến đây, Hứa Mộc Tinh không khỏi khựng lại, đôi mắt cô rơm rớm nước.
“Tại sao gia đình chúng ta cứ bị người khác ức hiếp mãi kia chứ?”
Lý Hùng nhìn cô rồi nói từ tốn: “Đó là vì chúng ta còn chưa đủ mạnh”.
“Em muốn trở nên mạnh mẽ, em muốn bảo vệ bố mẹ. Còn có…”
“Còn có anh nữa, đúng không?”, Lý Hùng cười toe toét.
“Làm gì có, anh đâu có cần bảo vệ”, Hứa Mộc Tình sụt sịt mũi, cô nói chẳng ra hơi.
“Ai nói thế? Anh cũng rất yếu đuối. Nhìn dáng vẻ hiện tại của em mà tim anh vỡ nát ra rồi này, không tin thì em sờ thử xem”.
Sau khi nói dứt lời, Lý Hùng cầm tay Hứa Mộc Tình, nhẹ nhàng đặt lên trước lồng ngực mình.
“Ghét quá, em không nói chuyện với anh nữa đâu, em ra ngoài xem xem vết thương của bố thế nào rồi”.
Gương mặt Hứa Mộc Tình đỏ ửng, cô nhanh chân đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618081/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.