Đột nhiên cửa phòng bị một người đàn ông đẩy ra.
Người đàn ông ấy nói với Vương Cao Ba với vẻ mặt hoang mang: “Đại ca, hình như bọn Lưu Đức Luân trốn hết rồi”.
“Em đã cử hơn ba mươi anh em, năm chiếc xe mà vẫn không tìm được anh ta!”
Vương Cao Ba đập mạnh xuống bàn.
“Khốn nạn! Bình thường hay ra vẻ ta đây, bây giờ kẻ địch đến nhà lại lại cắp đuôi bỏ trốn!”
“Vương đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Vương Cao Ba gắt gỏng: “Còn làm sao được nữa? Đương nhiên là liều mạng với chúng nó rồi!”
“Nhưng Trương Toàn Vũ cũng có người đứng đầu và bốn thiên vương ở trên tỉnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu”.
Nghe một người bên cạnh nói thế, rất nhiều người đều liên tục gật đầu.
Vương Cao Ba rút con dao ra cắm mạnh xuống bàn.
“Lần này Trương Toàn Vũ cũng chỉ dẫn theo mấy mươi người thôi”.
“Chúng ta đông như thế này mà lẽ nào phải sợ tụi nó sao?”
“Rồng mạnh cũng khó thắng nổi rắn địa phương”.
“Tạm thời không nói đến việc Trương Toàn Vũ có phải là rồng hay không, cho dù đúng là thế…”
“Thì chúng ta cũng có thể xé hắn ra thành từng mảnh vụn, đến khi ấy chúng ta sẽ cùng nhau ăn thịt rồng!”
Vương Cao Ba nói hùng hồn, hắn cũng đã khơi dậy sĩ khí của mọi người lên.
Vào lúc ấy, đột nhiên có một tên đàn em đột ngột mở cửa đi vào.
“Đại ca, không xong rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618069/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.