Nghe Tô Chính Quốc nói như thế, Hứa An Thái không khỏi thờ phào một hơi.
Ông ta vội vàng xin lỗi: “Cảm ơn ông Tô, cảm ơn ông Tô”.
“Nhưng các người không cần phải trở về Đông Hải nữa, tôi sẽ đánh tiếng với nhà họ Hoàng sau”.
“Không phải tập đoàn Thái An của các người luôn muốn đứng vững gót chân trên tỉnh sao, vừa khéo tôi có một công trình muốn giao lại cho các người”.
Nghe nói đến việc phát triển ở tỉnh, gia đình Hứa An Thái vui vẻ bỏ đi.
Chẳng bao lâu sâu, cánh cửa nhỏ ở trong góc phòng khách mở ra.
Một cậu ấm có dung mạo anh tuấn, đeo kính, mặc vest bước đến.
Cậu ấm anh tuấn này là Tô Phương Hoa, cháu trai cả dòng chính của Tô Chính Quốc, có danh xưng ‘cậu chủ đứng đầu ở Giang Châu’.
“Ông nội thông minh thật! Đông Hải là một miếng thịt mỡ sống đấy”.
“Thế lực của gia tộc chúng ta có thể nhân cơ hội này bước chân vào Đông Hải”.
“Rồi sau đó sẽ khống chế mạch máu kinh tế của toàn Đông Hải!”
Tô Chính Quốc mỉm cười vuốt bộ râu dài của mình: “Vị trí địa lý của Đông Hải rất thuận lợi, vô cùng thích hợp để khai phá. Ông quyết định cử cháu đến Đông Hải chỉnh đốn tập đoàn Thái An”.
“Ông nội yên tâm đi, chắc chắn cháu sẽ không làm cho ông thất vọng đâu!”
Dường như Tô Chính Quốc nghĩ đến chuyện gì, ông ta lạnh lùng mở miệng: “Đúng rồi, theo như lời Hứa An Thái nói, bố con Hứa Hiếu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618036/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.