Thỉnh thoảng hai tay cô lại múa may.
Trong bóng tối thăm thẳm, cô muốn đụng chạm, muốn nắm lấy, muốn ôm.
Cô khao khát cái ôm đầy ấm áp của Lý Phong!
Giữa lúc ngẩn ngơ, Hứa Mộc Tình phát hiện ra nửa người mình đã chìm trong nước biển.
Những con sóng từ khơi đánh vào, thỉnh thoảng lại đẩy người cô đi.
Hứa Mộc Tình vội vàng quay lưng, muốn bước về phía bờ biển.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một bàn tay nắm cổ tay của Hứa Mộc Tình.
Rồi sau đó, Hứa Mộc Tình nhìn thấy Lý Phong dẫn mình đi ra phía biển sâu.
Nhưng Hứa Mộc Tình lại không giãy giụa.
Cô để mặc cho Lý Phong đưa mình đến nơi mực nước dâng lên đến cổ.
Người của cô hơi nổi lên trên mặt nước.
“Bây giờ còn sợ không?”
Lý Phong lại hỏi cô.
Nhưng Hứa Mộc Tình lắc đầu.
Bây giờ cô có thể bị sóng biển cuốn đi bất kỳ lúc nào.
Nhưng cô chẳng sợ hãi nữa, trong đầu cô chỉ còn sót lại môt ý nghĩ, cô muốn nhào vào lồng ngực của Lý Phong.
Bởi vì đây chính là bến bờ của cô.
Hứa Mộc Tình ôm Lý Phong thật chặt.
Cho dù sóng biển cuộn trào dữ dội bên người cô, lòng cô vẫn chỉ muốn thế.
Hứa Mộc Tình nói một câu với Lý Phong: “Chỉ cần có anh, em không sợ gì cả”.
Lý Phong giang rộng hai tay, cũng chậm rãi khép lại, ôm Hứa Mộc Tình vào trong lòng mình.
“Xin lỗi, sau này sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2618003/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.