Họ vừa xuống xe thì đã sợ chết khiếp.
Chúa ơi, đây là người sao? Đáng sợ quá!
Đứng nói là phải đánh nhau với mấy người này đấy nhé.
Chỉ có việc đứng đó và nói chuyện trực diện với họ thôi cũng đã cần rất nhiều dũng khí rồi!
Dù lòng đau như cắt nhưng Mã Nam Lăng vẫn phải cắn răng trả hết số tiền đó.
Toàn bộ số tiền này đã đc chuyển vào tài khoản ngân hàng của Lưu Đức Luân.
Mã Nam Lăng thanh toán tiền, lập tức rời đi với những tên đàn em đã bị đánh cho què quặt.
Hắn không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa.
Bây giờ trong lòng Mã Nam Lăng đang chửi Tô Phương Hoa thậm tệ.
Tô Phương Hoa rõ ràng là muốn lừa hắn!
Đợi khi họ rời đi, Lý Phong nói với Lưu Đức Luân.
"Đêm nay, mọi người đã vất vả rồi, chia cho mỗi người một triệu”.
Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi thì lại xua tay.
Lý Nhị Ngưu ngây ngô nói: "Ông chủ, lương của chúng tôi bây giờ đã rất cao rồi”.
"Lương là lương, thưởng là thưởng”.
"Ngoài ra, tôi cũng muốn nói với tất cả mọi người ở đây rằng chỉ cần làm việc chăm chỉ chịu khó, thì thưởng sẽ không thiếu”.
Câu nói đơn giản của Lý Phong đã khiến đám người Lý Nhị Ngưu thầm thề rằng họ sẽ nghiêm khắc với bản thân, cố gắng hoàn thành thử thách của Lý Phong càng sớm càng tốt!
Lý Phong lại nói với Lưu Đức Luân: "Cơ sở vật chất xung quanh đây kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617938/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.