Mặc dù còn thua xa Lý Phong.
Nhưng bọn họ cho rằng mình cũng được xem là cao thủ rồi.
Nhưng bây giờ bọn họ lại cảm thấy mình nhỏ bé như con sâu cái khiến trước mặt Điền Nhất Đao, Điền Nhất Đao có thể bóp chết bọn họ một cách tùy tiện!
Sẽ chết!
Bọn họ đều sẽ chết!
Bây giờ trong đầu tất cả mọi người đều nảy sinh ý nghĩ đáng sợ.
Đến Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi cũng cảm thấy mùi vị chết chóc!
Vào giây phút này, bọn họ cảm thấy yết hầu của mình bị Điền Nhất Đao bóp chặt.
Dường như Thần Chết đã bóp chặt yết hầu của bọn họ, khiến cho bọn họ không tài nào cử động được, chỉ có thể trơ mắt đợi chết mà thôi!
Mạnh quá!
Ngoại trừ Lý Phong, đây là người mạnh nhất mà bọn họ từng gặp.
Người này mạnh đến mức khiến cho bọn họ thôi phản kháng!
Bây giờ bọn họ giống hệt như một bầy gà để mặc cho người ta mổ xẻ!
Điền Nhất Đao cười lạnh, hắn lại bổ dao về phía bọn họ.
Ánh đao lóe sáng.
Lý Nhị Ngưu và Trương Bằng Phi còn chưa kịp phản ứng thì con dao ấy đã chém về phía yết hầu của bọn họ!
Ngón tay! Đột nhiên có hai ngón tay xuất hiện giữa không khí.
Trông có vẻ tùy tiện, nhẹ nhàng ngăn cản ngọn dao sắc lẻm ấy lại.
Không biết Lý Phong đã đứng bên cạnh họ từ khi nào.
Hai ngón tay của anh nhẹ nhàng kẹp con dao sắt toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617907/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.