Hứa Hạo Nhiên đóng sầm cửa lại như thể chẳng nhìn thấy gì cả.
“Ầm”.
Hứa Hiếu Dương tắt bản đàn nhị hồ thê lương trong tivi rồi đi ra ngoài.
Ông ấy hỏi Hứa Hạo Nhiên: “Ai đến đấy, sao con lại đóng cửa?”
Tiếng nói của Liễu Hồng Hoa vang vọng vào trong: “Em rể, là chị họ đây, em mau mở cửa đi”.
Vừa nghe thấy giọng nói cửa Liễu Hồng Hoa, Hứa Hiếu Dương không khỏi chau mày.
Ông ấy mở cửa ra bèn nhìn thấy Liễu Hồng Hoa và Trương Toàn Đức cầm quà trong tay.
Ngoài ra, Trương Diệu Diệu cũng đứng bên ngoài với nụ cười giả dối.
Mặc dù không mấy thích gia đình của bọn họ, nhưng dù gì cũng là họ hàng.
Hứa Hiếu Dương mời ba người họ vào nhà.
Sau khi khách sáo vào câu, Liễu Hồng Hoa nói bọn họ đến đây là để xin lỗi.
Rồi sau đó, bà ta lại gạt bỏ mâu thuẫn giữa hai nhà với đôi ba câu nói.
Nói là trước kia hai nhà thân thiết với nhau thế nào thế nào, hòa thuận thế nào thế nào.
Tổng kết lại bằng một câu, bà ta hy vọng tập đoàn Lăng Tiêu và tập đoàn Tô thị lại có cơ hội hợp tác với nhau.
Nếu là thế, Trương Diệu Diệu có thể lên chức trong tập đoàn.
Tập đoàn Lăng Tiêu của bọn họ có thể lên tỉnh phát triển, đôi bên cùng có lợi.
Bây giờ tập đoàn Lăng Tiêu đã đứng vững gót chân ở Đông Hải.
Đúng là Hứa Hiếu Dương có lòng muốn khai thác một vài nghiệp vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617899/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.