Cô như thể đã bị dính vào trong cơ thể Lý Phong, không thể tách ra được nữa.
Trương Hiểu Bình lúc này đang đứng ở cửa, nhanh chóng lặng lẽ đóng cửa phòng.
Ánh mắt Trương Hiểu Bình tràn đầy thích thú.
Thật là cảm động!
Khi Trương Hiểu Bình quay đầu lại, cô ấy đã bị giật mình.
Hứa Hạo Nhiên đã đứng sau lưng cô ấy từ lúc nào, trên tay còn cầm một quyển sổ và một cây bút.
Trương Hiểu Bình đang định nói, thì Hứa Hạo Nhiên lập tức che miệng Trương Hiểu Bình lại, nói nhỏ: "Đừng kêu, đừng kêu lên”.
"Nếu phá đám anh rể, e rằng hai người chúng ta sẽ bị anh rể treo lên, sấy khô thành thịt ba muối mất”.
Trương Hiểu Bình nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên viết nguệch ngoạc trên cuốn sổ, tò mò hỏi: "Anh đang viết gì vậy?"
"Cách tán gái của anh rể thật là tài tình, tôi phải tranh thủ viết lại”.
"Tương lai tôi có thể theo đuổi được người đẹp nào đó hay không đều phụ thuộc hết vào anh rể đấy”.
Hứa Hạo Nhiên đột nhiên nháy mắt một cái.
Cậu ta nhìn Trương Hiểu Bình cười nói: "Hiểu Bình, hai người chúng ta…”
"Nồ, anh không phải gu của tôi”.
Trương Hiểu Bình lắc đầu, xoay người rời đi.
Hứa Hạo Nhiên dựa vào tường vẻ mặt bất lực, nhìn theo bóng lưng của Trương Hiểu Bình, không khỏi chán nản.
"Mình chỉ là một con cá nấu canh chua thôi”.
" Vừa chua vừa dở vừa thừa thãi …”
Tỉnh, tại hội quán Kim Đao.
Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617803/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.