Hóa ra Lý Phong đã bẻ gãy ngón trỏ tay phải của hắn.
"Rắc rắc!"
Ngón giữa!
"Rắc rắc!"
Ngón đeo nhẫn!
"Rắc rắc!"
Ngón tay út!
Lý Phong liên tiếp bẻ gãy bốn ngón tay của Tiền Gia Triết!
Sau đó, anh tóm lấy cổ họng của Tiền Gia Triết rồi đè hắn lên một chiếc bàn dài bên cạnh.
Trên chiếc bàn bày rất nhiều thức ăn.
Lý Phong cúi đầu nhìn xuống Tiền Gia Triết và gằn từng chữ.
"Tao là người văn minh nên sẽ không để mày phải ăn cứt trong nhà xí đâu”.
"Giờ mày ăn hết đống thức ăn trên bàn này cho tao”.
"Nếu còn xót lại dù chỉ một tí thôi, tao sẽ bẻ gãy cả năm ngón tay trái và mười ngón chân của mày”.
"Rắc rắc!"
Sau khi nói xong, Lý Phong đã bẻ gãy luôn ngón tay cái bên phải của Tiền Gia Triết, ngón tay duy nhất còn nguyên vẹn trên bàn tay phải của hắn!
Tiền Gia Triết nằm trên bàn, không ngừng chửi bới: "Tao sẽ về mách bố tao, bố tao sẽ không tha cho mày đâu! Ông ấy nhất định sẽ giết mày, giết chết cả nhà mày!"
"Có vẻ như cậu Tiền không muốn ăn”.
"Không sao, dịch vụ của chúng tôi ở đây rất thân thiện với người dùng, nếu không muốn ăn thì sẽ được đút cho ăn”.
Dứt lời, ngoài cửa liền có mấy người bước vào, dẫn đầu là Vương Tiểu Thất.
Hai tên đàn em kéo ghế đến, ấn Tiền Gia Triết ngồi vào đó.
Lý Phong nói với Vương Tiểu Thất: "Cậu Tiền bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617711/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.