“Cô ấy là người như thế nào? Tôi hiểu rất rõ”.
“Tôi biết rõ cô ấy không phải là người có thể tùy tiện đánh người”.
"Tôi muốn biết trên lầu vừa xảy ra chuyện gì, khiến cô ấy phải ra tay đánh anh?”
“Hừ, sao cơ, lẽ nào cô cho rằng tôi là người ra tay trước sao?”
“Tôi chỉ cần gọi một cú điện thoại, loại phụ nữ như thế nào mà chẳng có, chẳng lẽ lại có hứng thú với loại phụ nữ quê mùa này sao?”
Trương Hiểu Bình vội vàng nói: “Chị Tình, hắn ta định sàm sỡ em, còn bảo vệ sĩ đè em lên bàn!”
Trương Hiểu Bình sợ đến mức nước mắt trào ra, cô ấy co rúm lại trốn sau lưng Hứa Mộc Tình.
“Đồ đàn bà hôi hám, dám vu oan giá hoại cho tao! Mày dám huỷ hoại thanh danh của tao! Theo tao lên lầu!”
Nói xong, Lương Hàn Thần lập tức hành động, vồ lấy Trương Hiểu Bình từ phía sau Hứa Mộc Tình.
Lúc này, Hứa Mộc Tình nhanh chóng ra tay.
Cô vươn tay trái ra giữ lấy cánh tay của Lương Hàn Thần.
Ngay lập tức, cùi chỏ phải của cô áp vào ngực Lương Hàn Thần, quật anh ta ngã về đằng sau!
“Rầm!”
Lương Hàn Thần ngã rầm xuống đất.
Hứa Mộc Tình lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống Lương Hàn Thần: “Anh Lương, xin anh nhớ kỹ đây là Đông Hải”.
“Anh làm gì ở đâu, tôi không quan tâm”.
“Nhưng ở Đông Hải, không ai có đặc quyền gì cả!”
“Nếu như anh tiếp tục như vậy, đừng trách tôi không khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617623/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.