“Bố mẹ tôi không liên quan gì đến chuyện này, tại sao mấy người lại đánh bọn họ? Vì sao vậy!”
Trong điện thoại, giọng nói u ám của Lại Tranh Hồng phát ra.
“Ha ha ha, đây là kết cục của đám kiến hèn mòn chúng mày khi dám cả gan động vào cậu Lương”.
“Phương Văn Văn, bây giờ tao cho mày một con đường sống, cũng cho bố mẹ mày một con đường sống”.
“Mày lập tức nghĩ cách lừa Cố Ngôn Hi đến Thành Hải cho tao”.
“Nếu như nó không tới, thì mày cứ đợi nhận xác bố mẹ đi”.
Nói xong, Lại Tranh Hồng liền cúp máy.
Điện thoại trong tay Phương Văn Văn rơi xuống đất.
Cô ta quay đầu nhìn Cố Ngôn Hi: “Làm sao bây giờ, chúng ta rốt cuộc phải làm gì bây giờ?”
“Tại sao chúng ta lại xui xẻo như vậy chứ? Chúng ta chỉ muốn yên phận làm ca sĩ sống qua ngày thôi mà”.
“Vì sao bọn chúng lại cứ luôn ức hiếp chúng ta như vậy!?”
“Là bởi vì hai người chưa đủ mạnh”.
Lúc này, cửa phòng bị ai đó đẩy ra.
Lý Phong đưa theo hai đàn em bước vào.
Nhìn thấy Lý Phong, Phương Văn Văn lập tức quỳ phịch xuống trước mặt anh.
“Anh Phong, cầu xin anh, cầu xin anh cứu bố mẹ tôi!”
“Bọn họ vất vả cả một đời, cuộc sống của gia đình tôi mới tốt hơn được một chút, bọn họ thậm chí còn chưa được hưởng một chút phúc nào”.
Không đợi Lý Phong lên tiếng, Vương Tiểu Thất ở phía sau đã bước tới đỡ Phương Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617620/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.