Lúc này, trong mắt Vương Tiểu Thất, Quách Lâm không phải là người, mà là một quả táo!
Hít thở, lại hít thở.
Vương Tiểu Thất tiếp tục điều chỉnh nhịp thở của mình.
Cậu ta nhớ rõ từng lời Lý Phong nói với mình!
“Nhát gan thì suốt đời làm chuột, cậu cứ trốn tránh như vậy thì có tác dụng gì? Có bản lĩnh thì tiếp một đòn của tôi đi!”
Quách Lâm lúc này cũng bị Vương Tiểu Thất chọc giận.
Cây gậy đen trong tay vụt bay trong gió!
Luồng khí cuồn cuộn thổi bay các vệ sĩ xung quanh khiến chúng thậm chí không thể đứng vững!
Lúc này, cơ thể Vương Tiểu Thất đột nhiên khẽ nhúc nhích.
“Đi chết đi!”
Quách Lâm gầm lên một tiếng, hai tay nắm chặt cây gậy, đập xuống.
“Keng!”
Thanh sắt rơi xuống, vụn đá bay tứ tung!
Giữa lúc luồng không khí cuồn cuộn trong không trung, Vương Tiểu Thất cuối cùng cũng ra tay.
Con dao lóe sáng.
Tia sáng cắt xuyên qua bóng tôi.
Một nhát!
Hai nhát!
Mười bảy nhát!
Mười bảy nhát dao lóe vụt qua người Quách Lâm.
Bóng Vương Tiểu Thất và Quách Lâm lướt qua nhau.
Cậu ta từ từ ngẩng đầu, trên mặt lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin.
Ngay sau đó, Vương Tiểu Thất nhét hai con dao làm bếp vào chiếc túi da bò trên lưng.
“Leng keng!”
Thanh sắt màu đen rơi xuống đất.
Quách Lâm tiến về phía trước hai bước, cơ thể cường tráng ngã xuống đất.
Máu đỏ tươi chảy ra lênh láng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617615/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.