“Từ khi nào lại biến thành công ty mua bản quyền của người khác rồi?”
“Viết lời và sáng tác toàn bộ là do Ngôn Hi nhà tôi làm. Các ông như vậy là lừa đảo, tôi sẽ kiện các ông!”
Phương Văn Văn đang vô cùng kích động, còn Nguyễn Đại Bảo lại thoải mái ngồi trên ghế sofa, vắt chéo hai chân.
Ông ta chống hai tay vào thành ghế sofa, ngẩng đầu lên nói: “Đi đi! Bây giờ mày đi luôn đi”.
“Công ty giải trí này là sản nghiệp của gia tộc Lương Thị”.
“Mày cho rằng tầng lớp thấp kém như mày có thế chống lại được mười gia tộc đứng đầu Thành Hải sao?
“Đúng là mơ mộng hão huyền!”
Nguyễn Đại Bảo lại nói: “Cố Ngôn Hi, mày không phải muốn chuộc thân sao?”
“Dễ thôi! Tối nay đi dự tiệc, mời mấy cậu ấm đến đi”.
“Mày ở bên cạnh, cậu ấm nào nhìn trúng mày, mày liền đi theo cậu ấy”.
“Với giá trị của mày, chỉ cần một năm rưỡi mày có thể hoàn trả tất cả số tiền nợ công ty”.
Cố Ngôn Hi mím môi, nước mắt trào ra.
“Tôi chỉ muốn yên phận làm ca sĩ, tại sao ông cứ phải hùng hổ hăm dọa người khác như vậy?”
“Tôi rõ ràng có thể kiếm tiền bằng cách đi hát, vì sao các ông cứ phải ép tôi làm như vậy?”
“Hát sao? Hát thì có thể kiếm được tiền gì?”
“Mày thật sự nghĩ rằng công ty tao dành nhiều thời gian như vậy để bao bọc mấy đứa con gái nhà quê tụi mày sao”.
“Thật sự là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617609/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.