Uông Nghị Sinh chỉ Cố Ngôn Hi nói: “Cô có phải là ca sĩ không?”
“Danh tiếng đúng là có một chút, nhưng vẫn chưa đủ nổi tiếng”.
“Cô muốn đứng trên sân khẩu quốc tế, thì nhất định phải cầu xin cậu đây”.
Uông Nghị Sinh chỉ sang Hứa Mộc Tình: “Cô có phải là giám đốc tập đoàn của gia tộc nhỏ gì đó đúng không?”
“Tập đoàn của gia tộc nhỏ mấy người muốn đến Thành Hải phát triển, không có sự đồng ý của cậu đây, các người có thể đến được sao?”
“Bây giờ cậu đang có chút tức giận”.
“Hai người lập tức quỳ xuống, vừa sủa như tiếng chó, vừa liếm giày”.
“Đợi liếm đến khi cậu đây thấy vui, cậu đây sẽ thưởng cho các người “bảo bối” của cậu đây”.
Nhìn thấy Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi không có phản ứng gì, Uông Nghị Sinh tức giận, lập tức nói với người bên cạnh.
“Hai người lại đây, ghì chúng xuống”.
Trước khi vệ sĩ động thủ, Hứa Mộc Tình đã tiến lên trước một bước.
Cô đứng trước mặt Uông Nghị Sinh.
Hứa Mộc Tình tiến gần hơn nữa, mũi Uông Nghị Sinh không thể không hít mũi ngửi.
“Thơm quá! Cô không chỉ là người phụ nữ xinh đẹp, mà trên người còn tỏa ra hương thơm đặc biệt”.
“Mùi hương này, cậu đây chưa từng ngửi thấy bao giờ, hiệu nào vậy?”
“Anh đứng gần lại đây, tôi nói cho anh”.
Uông Nghị Sinh cười, hắn đưa tay chỉ Hứa Mộc Tình: “Khá lắm, khá lắm”.
“Hóa ra một cô gái như cô, dùng mùi này ư”.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617534/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.