Lúc nói chuyện sức mạnh toàn thân lão Lục bộc phát.
Cỏ cây trong sân không có gió thổi tự lay động.
Mà đàn cá koi trong hồ cũng vội vã lặn sâu xuống nước, con nào con nấy trốn trong một góc tối tăm.
"Đại tông sư?"
Lý Phong dửng dưng nói, giọng anh không chút cảm xúc.
"Đúng vậy, dù tao vừa mới đột phá bước lên cấp bậc đại tông sư".
"Nhưng dư sức đánh với cấp bậc tông sư như mày".
"Tuy tông sư và đại tông sư chỉ khác nhau có một chữ".
"Nhưng thực lực của tao phải hơn mày mấy chục lần".
Lý Phong vẫn dửng dưng đáp: "Vừa nãy ông nói sai một câu rồi".
"Ồ?", lão Lục cười khẩy: "Câu nào sai?"
"Ông nói tôi đổ mọi chuyện lên đầu Trình Lỗi vì muốn giấu các người".
Lúc Lý Phong đang nói thì có mấy người xuất hiện sau lưng lão Lục.
Là đám người Dương Thiện Tề và Lý Nhị Ngưu.
"Thế sai chắc?"
Lý Phong lắc đầu nói: "Sai!"
Vẻ mặt lão Lục khinh thường.
"Mày còn trẻ mà đã mạnh như thế là điều rất hiếm có".
"Tiếc là mày lòng dạ xấu xa, cũng không có đầu óc".
"Ở trước mắt đại tông sư như tao mà còn muốn kéo dài thời gian".
"Gọi đám tôm tép nhãi nhép này đến hợp sức đánh tao, mày cũng quá coi thường đại tông sư rồi đấy".
Lý Phong liếc mắt nhìn đám người Lý Nhị Ngưu.
"Không phải họ đến giúp tôi mà đến học hỏi, nhân tiện dọn xác thôi".
"Ha ha, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617524/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.