“Trong mắt tôi, tập đoàn Lăng Tiêu vẫn chỉ là một đứa trẻ”.
“Và đang không ngừng trưởng thành”.
“Ngoài ra, tập đoàn Lăng Tiêu có một vũ khí bí mật mà cậu Chu đây không thể nào có được”.
“Vô lý!”
Chu Hạn Văn gầm lên.
Anh ta không thể kìm chế được cơn tức giận của mình, nét mặt anh ta càng lúc càng trở nên hung ác.
“Trước tiên không nói đến gia tộc phía sau tôi”.
“Chỉ riêng nguồn tài chính cá nhân và ảnh hưởng của tôi đều hơn tất cả những người có mặt ở đây”.
“Ông nói đám ăn xin này có một thứ vũ khí bí mật mà tôi không có, rõ ràng là đang nằm mơ giữa ban ngày”.
“Cậu thật sự rất giàu có, nhưng cậu thiếu mất một thứ, đó là tình người”.
Châu Tồn Mậu chậm rãi nói tiếp.
“Tập đoàn Lăng Tiêu giống như một đại gia đình, hòa thuận và đầm ấm”.
“Còn các cậu, giống như một đàn châu chấu”.
“Chỉ cần các cậu để ý thứ gì, các cậu sẽ nuốt chửng chúng ngay lập tức, không cho chúng cơ hội mọc lên”.
“Được! Được lắm!”
Trên trán Chu Hạn Văn lúc này đã hằn lên những tia máu.
Anh ta nắm chặt nắm đấm.
Vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!
“Để tôi xem xem, lão già gần đất xa trời như ông làm cách nào để bảo vệ cái tập đoàn này!”
“Tập đoàn Lăng Tiêu không cần tôi bảo vệ”.
Châu Tồn Mậu dừng lại một lúc.
Rồi lại nói tiếp: “Người bảo vệ tập đoàn Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617400/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.