Trong phòng tổng thống khách sạn năm sao.
Hứa Thiên Tứ vội vàng thu dọn hành lý.
Lúc anh ta cầm chiếc vali có mật khẩu rời đi, ba người nhà Liễu Hồng Hoa đã đứng ở cửa.
“Hứa Thiên Tứ, cậu muốn đi đâu?”
“Cậu đồng ý đứa cho chúng tôi mấy triệu, đưa cho tôi ngay bây giờ”.
Trương Toàn Đức chặn Hứa Thiên Tứ, giơ tay đòi tiền.
Hứa Thiên Tứ đẩy Trương Toàn Đức ra, vội vội vàng vàng rời đi.
Hai mẹ con Trương Diệu Diệu và Liễu Hồng Hoa chặn trước mặt hắn.
Hứa Thiên Tứ nhìn khuôn mặt lệch của Trương Miêu Miêu, không kìm được giật mình.
Mũi của Trương Diệu Diệu bị lệch, quai hàm xệ xuống.
Cảm giác như thấy ma giữa ban ngày.
“Cậu xem! Cậu xem! Vì cậu mà mặt con gái tôi mới ra nông nỗi này”.
Liễu Hồng Hoa hai tay chống nạnh, hùng hổ nói: “Tôi nói cho cậu biết, nếu hôm nay cậu không đưa tiền cho tôi, đừng hòng mà đi đâu hết”.
“Bốp!”
Hứa Thiên Tứ tàn nhẫn tát Liễu Hồng Hoa.
Anh ta bắt đầu chửi bới ầm ĩ.
“Đám ngu ngốc mấy người! Bây giờ là lúc nào rồi còn đến đây đòi tiền!”
“Mau trốn đi, không trốn nhanh đến mạng cũng không còn đâu!”
Nhưng cho dù Hứa Thiên Tứ có chửi bới la hét thế nào đi nữa.
Ba người nhà Liễu Hồng Hoa cũng bám riết không tha.
“Cậu không đưa tiền thì đừng hòng rời khỏi đây!”
Mặt Hứa Thiên Tứ đỏ bừng lo lắng vôi vàng.
“Mau đi đi, muộn một giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617398/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.