Triệu Đắc Hiền quỳ xuống nói liên mồm nói: “Tôi sai rồi, tôi đáng chết”.
“Cậu đúng là đáng chết, nhưng người cậu cần quỳ xin tha thứ không phải tôi, mà là những người sau lưng cậu kia kìa, còn cả những người đã từng bị cậu chèn ép bắt nạt!”
......
Chu Mỹ Trân ngồi thoải mái trên ghế sofa gỗ, đang hưởng thụ được hai tên đàn ông phục vụ.
Hứa Thiên Tứ mồm ngậm tờ báo giống như con chó đi đến trước mặt Chu Mỹ Trân.
Lúc Chu Mỹ Trân cầm tờ báo, vừa xem, trang nhất đưa tin chính là Triệu Đắc Hiền cũng những người liên quan bị ngồi tù.
“Vô dụng! Một đám vô dụng!”
Bà ta nắm lấy tờ báo, hung hăng đánh vào đầu Hứa Thiên Tứ mấy cái.
Chu Mỹ Trân mặt đầy tức giận, ánh mắt lóe lên sát khí.
“Một tập đoàn Lăng Tiêu cỏn con, khá lắm!
“Ở đất Thành Hải này, cũng dám đối đầu với tôi”.
“Tiếp theo đây, xem tôi chơi đùa các người cho đến chết như thế nào!”
Nói rồi, Chu Mỹ Trân lập tức đứng dậy, lấy dây xích xích cổ Hứa Thiên Tứ, vừa đi ra cửa vừa dắt hẳn như một con chó.
Lúc này, trong phòng khách của biệt thự.
Tập trung mấy chục sếp tổng của các tập đoàn kiến trúc xây dựng.
Nhìn vẻ mặt của họ là biết họ không hề tình nguyện đến đây.
Thế nhưng, thế lực của gia tộc Chu Thị rất lớn mạnh.
Trước mặt gia tộc lớn, bọn họ chỉ có thể khom lưng cuốn gối, gọi cái là đến.
“Bịch!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617385/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.